5 năm trước, khi tôi còn làm trợ giảng ở trung tâm, có một học sinh khiến tôi chú ý. Vì em ấy có hoàn cảnh đặc biệt, tôi lo rằng tâm hồn non nớt của em ấy sẽ dễ dàng bị lệch lạc nên đã quan tâm chăm sóc vài lần.
Rồi từ lúc nào không hay, em ấy như chú vịt con lẽo đẽo bám theo tôi. Khi em ấy thổ lộ tình cảm, tôi mới nhận ra lỗi lầm của mình.
Lỗi của tôi vì đã không sớm nhận ra tình cảm đơn phương và giữ khoảng cách với em ấy.
Vậy mà giờ đây, tôi lại gặp lại “Yoon Jae Won” ở trung tâm…
“Thầy ơi, giờ em cũng đã trưởng thành rồi… Mấy lời dối trá không còn tác dụng đâu.”
Không có bình luận.